Love Again

Leave a Comment
Họ hỏi em, em mơ mộng gì về tương lai
Em gật đầu, biết trả lời sao giờ.


Nhiều người nói, chia tay rồi đừng liên lạc, đừng để ý, cần gì phải trả lời khi người ta hỏi, muốn gì đó nữa chăng.
Em thì nghĩ, có cần thiết phải vậy. Là hết duyên thì chia tay, là không hợp thì không bên nhau nữa thôi. Chẳng phải ngoái lại 100 lần kiếp trước mới gặp nhau kiếp này sao. Cho dù chồng sau em sau này có hỏi, em vẫn nói rằng anh là người yêu cũ. Chẳng có gì phải giấu diếm, bởi tình yêu đã hết rồi, với em "người cũ" là một người anh pha chút tri kỷ hờ hững....bởi tri kỷ cả đời...có lẽ là chồng em rồi

...

Người ta cứ mải miết đi tìm cái từ "tri kỷ" hay "người thương" mà bỏ quên người ngay cạnh...
Để rồi buông tay nhau...rồi luyến tiếc...rồi mong chờ...rồi đau khổ.

Em nghĩ cũng đến lúc chấp nhận người ta rồi. Vì sự si tình đó, vì tình cảm đó cũng vì sự cố gắng đó.

Em nghĩ cũng đến lúc bỏ đi sự mặc cảm, buông những kỷ niệm, cố gắng cho tương lai của chính em...chứ không phải của ai đó của quá khứ nữa.

Với mỗi tình đầu, anh ấy hay than vãn về cuộc hôn nhân không tình yêu, về người vợ không mấy xinh đẹp + vụng về của anh ấy. Em lo anh ấy không hạnh phúc....cũng bằng thừa. Vì gác em lại với tâm sự anh ấy vẫn về với tổ ấm, với thiên thần trong bụng vợ anh ấy. Em đâu có thể làm gì khiến anh ý hạnh phúc, có chăng chỉ là khiến vợ anh ấy ghen tuông vô cớ.

Với những người khác, em mong họ sớm tìm được 1 nửa của mình. Quên em như 1 người từng yêu, đến với em như những người bạn...bởi e cũng coi họ như vậy

Nói em dễ dàng yêu không phải không đúng. Đến tuổi này rồi, em nghĩ chỉ cần tìm người thương mình là đủ. Em có gì? 1 người cũng không thể biết hình dáng sau này mình ra sao, không thể biết ngày nào mình sẽ xấu xí, chỉ biết rằng nếu e càng nghĩ nhiều...điều đó sẽ càng đến sớm. Đôi khi em cũng tự hỏi, trên đời này có những bệnh mà càng suy nghĩ về nó sẽ càng nặng hơn, chỉ cần vui vẻ và cười nhiều bệnh sẽ hết cơ đấy. Cứ tưởng trong phim :v
Em càng không chắc mình mang cho ai đó 1 gia đình với những đứa nhóc kháu khỉnh...vì thực sự em đã được báo trước rồi.

May cho họ khi rời bỏ em hay không may cho anh chàng hiện đang yêu em...em cũng không biết nữa.

Anh có muốn nghe em kể về chàng trai ngốc nghếch đâm đầu yêu em hiện tại không?

:) Em có gì giấu và phải giấu đâu.

Cậu ấy học cùng e từ năm 2 đại học. Yêu  e từ năm 4 đại học. Nhưng hồi đó đương nhiên e k đồng ý vì e còn đang say đắm với mối tình đầu mà.
Em ra trường, cũng là ngày chia tay mối tình đầu.
Em đi làm, em ốm, bạn ý sang chăm cả ngày cả đêm, trong trí nhớ em chỉ nhớ hôm đó vô cùng mệt, được dựng dậy ăn rồi uống thuốc, 4h 1 lần. Ngủ miết, chẳng biết gì.
Cứ khoảng 4,5 ngày bạn ý mang sang 1 bó hoa hồng, vì em thích hoa, thích mùi hương của hoa :)

Nhưng..đến khi bạn ý hỏi yêu lần nữa e vẫn không thể đồng ý. Vì hồi đó, e chẳng muốn yêu ai và cũng vì bạn ý không có gì trên tay cả. Em chọn lựa cho mình một bến đỗ an toàn, và khi đó bạn ý không phải sự lựa chọn an toàn. Một ngày đẹp trời, e cắt đứt liên lạc với bạn ý.

2 năm trôi qua, e vất vương 2 mối tình nữa, mỗi người kéo dài chẳng quá 5 tháng. Đều là em bị bỏ, vì điều gì ư? Vì ai đó nói em chẳng xứng là 1 người vợ vì k khéo léo, vì ai kia quá hờ hững vô tâm bỏ rơi e lúc e cần nhất, cần hơn ai hết. Và hơn hết, họ cần em làm vợ chứ không muốn em chỉ là vợ...

Anh sẽ hỏi, sao đã từ bỏ 2 năm rồi, giờ lại tiếp tục. Em cũng không biết nữa, vì bạn ấy vẫn theo dõi em hằng ngày, em biết điều đó, chỉ là bơ đi thôi, vì bạn ý đã cố gắng hết sức cho hiện tại và tương lai...và vì bạn ý vẫn si tình với em như ngày xưa. Bạn ý nói, em yêu ai, em bên ai...bạn ý đều biết, đều hiểu nhưng bạn ý không nghĩ gì về điều đó. 2 năm nay bạn ý đã rất cố gắng, chỉ đợi ngày e chấp nhận và vì bạn ý tin rằng chúng em có sợi dây nhân duyên nào đó.

Trước e nghĩ rằng phải kiếm 1 người đàn ông có thể chăm lo cho gia đình, kiếm đc nhiều tiền, nhà cửa, gia cảnh ổn định nhưng...tan vỡ bao lần em mới hiểu...chỉ cần người thương em thật sự là đủ

Anh sẽ chúc phúc cho em chứ?

Anh biết không? Ít nhất bên bạn ấy em được là chính mình, e có thể làm gì em thích và bạn ý luôn đồng ý. Bạn ý yêu cả những cái điên khùng trong tính cách em. Em không phải chạy theo bạn ý cả ngày mà là bạn ý kéo em đi. Em càng không phải thể hiện tài nấu nướng hay chăm sóc bạn ý vì bạn ý hiểu khỏe mới yêu và chăm được cho em, em là chỉ để yêu thương.

Anh nói xem, có phải mới yêu nên vậy? Sau này sẽ bộc lộ khác? Em thì chẳng biết đâu.

Em chỉ biết hiện tại...thôi thì cứ yêu, cứ sống thôi...Just love and just live...

Em - như 1 cô gái bình thường cũng chỉ yêu bằng đôi tai với những lời nói mật ngọt vừa đủ và trái tim rạn vỡ đầy vết nứt cần được xoa dịu bằng yêu thương.

Em mong anh...người em từng yêu...cũng sẽ sớm tìm được 1 người và anh nói với em rằng "anh đang rất hạnh phúc"


0 nhận xét:

Post a Comment