Thất vọng

Leave a Comment
Thất vọng chỉ đến khi con người ta quá kỳ vọng, mong muốn ở điều gì đó.

Tôi có 1 cô bạn, cô ấy nói tôi là bạn thân của cô ấy. Thế nhưng tôi chỉ thấy rằng
Cô ấy ốm, tôi lo lắng, tôi mua thuốc, tôi mua thức ăn
Cô ấy đói tôi nấu cơm cho cô ấy
Khi tôi kiếm đc 8tr/tháng, tôi bỏ ra 1 triệu chỉ để tạo công việc và thêm tiền cho cô ấy. Cho dù công sức làm của cô ấy chẳng biết để làm gì. Nhưng k thể cho không số tiền đó
Khi ra ở riêng cô ấy hết tiền ăn, dù ôm đến cả núi nợ tôi vẫn mượn tiền để cho cô ấy. Số tiền chẳng nhiều nhưng đến khi đói rách miệng, ai nói nó không quý
Hết tiền, hết gạo, tôi đi mua gạo vẫn đem cho cô ấy
Rồi 1 ngày
- Tôi đói rách miệng, cô ấy đi mua điện thoại mới
- Tôi cần số tiền lớn, chạy vạy vay nợ để trả cho anh, cô ấy có tiền, cho vào thẻ. Mượn nóng cũng k thể
- Khi buồn cô ấy rủ tôi nhậu, khi vui cô ấy đi chơi cùng người khác
- Khi tôi cần cô ấy giúp cho mượn thẻ visa vì hiện tại tôi hết tiền, k thanh toán đc thẻ visa của chính mình thì cô ấy lo sợ tôi làm hại lợi ích của cô ấy, sợ tôi bùng, tôi k có tiền trả khiến thẻ visa của cô ấy bị khóa. Cho dù thời điểm hiện tại nó chẳng để làm gì.
....
Vậy đó, 5-7 năm quen nhau, cứ nghĩ rằng họ như chị em mình, đôi khi tôi còn cho họ trên cả cái người ốm cả đêm, cả ngày thức chăm mình. Người có đói cũng k để mình đói...Rồi nhận lại như vậy

Bạn nói tôi tính toán, đong đếm ư. Cái gì chẳng có quyền đc nhận lại những gì đó dù chỉ là tình cảm. Đến tình yêu cũng cần công bằng cơ mà.

Tôi có thể mượn 1,2 triệu để thanh toán cái thẻ visa và tiếp tục sử dụng nhưng lại nghĩ rằng nếu NGƯỜI NHÀ có thể giúp, hà tất cần người ngoài

Thế nhưng ai là ai của ai
Cứ mộng tưởng coi ai là ai đó
Mà ai kia có là ai của mình đâu

MỘT NỖI THẤT VỌNG NGẬP TRÀN CẢM XÚC


0 nhận xét:

Post a Comment