Mùa đông, mùa của lạnh lẽo ...và cô đơn với những người tự an ủi mình với hai chữ "tự do".
Mùa đông lạnh càng thấm lạnh trong những cơn mưa, cơn mưa đầu đông cuối thu. Mưa mùa đông khác mưa mùa hạ lắm. Nó làm người ta càng thêm trầm cảm bởi chẳng thể ra ngoài tắm mưa, cho mưa trôi đi những cảm xúc.
Nhớ con bạn thân với những buổi tắm mưa mùa hạ. Hai con bé hâm hâm đi giữa trời mưa, chạy nhảy dưới cơn mưa trong công viên Hòa Bình. Thấy như mọi sự phiền não đều được mưa làm tan đi hết vậy. Nhớ quá...thời gian ơi, phải chăng đừng trôi, thì những giây phút kia sẽ chẳng thể nào phai nhạt....
Ngồi lướt đọc những bài thơ của người bạn, chợt thấy hay lạ, đúng cái cảm xúc của cái lạnh đầu đông
Tiễn biệt thu bằng cái lạnh đầu đông
Bằng trống vắng khúc sông lòng cô quạnh
Lá vàng rơi trên ánh chiều tàn lụi
Hai bờ sông chia hai nửa vui buồn
Anh lặng lẽ thả hồn cho gió cuốn
Chôn tình buồn xuống tận nấm mồ sâu
Ước mộng đầu chết theo câu lỗi hẹn
Tiếng tạ từ nghẹn đắng ở trên môi
Bước xa xôi , ai bỏ bến quên thuyền ?
Vui duyên mới theo chồng nơi viễn xứ
Trên bến lở ai một đời tư lự
Đón gió chiều ôn lại chút dư hương ?.....
0 nhận xét:
Post a Comment